Tuesday, January 8, 2013

Thơ của Trần Dân Tiên Tân Thời :-)


"Thơ sĩ" VC Trần Dân Tiên chụp hình chung với VC Võ Nguyên Giáp

LÀM QUEN

(gửi bác Tha Hương)

Dân Tiên chào bác Tha Hương
Ý thơ của bác can cường lắm thay
Tôi, thưa bác cũng hay thơ thẩn
Nên đôi khi ghép vận cho vui
Và tôi thấy bác là người
Đem ngòi bút thép khóc đời lầm than
Tôi cũng xót cơ hàn vận nước
Cũng mong ngày dân được âu ca
Ấm no hạnh phúc mọi nhà

Thưa, tôi với bác, chúng ta một lòng
Nên mạn phép vài dòng thăm bác
Mong làm quen, thù tạc bằng thơ
Hồi âm, xin bác, tôi chờ!

Trần Dân Tiên Tân Thời

_oOo_

HỒI ÂM
(Gởi bác Trần Dân Tiên tân Thời, đáp bài Làm Quen)

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Vừa nghe tên bác, tôi liền hồn bay
Sao bác chọn tên này vậy bác?
Một cái tên mỡ, nạc, gạt lừa
Trần Dân Tiên với họ Hồ
Hai tên tuổi ấy làm nhơ nhuốc đời
Tôi khuyên bác, bác ơi, chọn lại
Kẻo rồi đây - nói dại - phiền ra...
Bởi vì dân Việt Nam ta
Có ai ưa cái tên ma bao giờ!
Nhỡ trăm họ lại ngờ tên......thật
Thì bác không có đất mà chui
Thơ bác, tôi đã đọc rồi
Từng vần khắc khoải, từng lời thiết tha
Ý thơ của bác mượt mà
Làm cho Đảng Cán nhà ta mệt phờ!
Nếu bác muốn thi thơ thù tạc
Xin vâng thôi, mời bác bắt đầu...
Thơ tôi dù chẳng tới đâu
Cũng xin đối đáp vài câu tạ lòng !

Tha Hương

_oOo_


2

CUỘC HÝ TRƯỜNG
(Gửi bác Tha Hương)

Mấy hôm nay cứ chờ mong
Bác Tha Hương gửi mấy dòng cho Tiên
Được thơ bác, tôi liền mở vội
Đọc mà lòng qúa đỗi là vui
Nhất là cái khoản tên tôi
Họ Trần, ngọn bút đại tồi: Dân Tiên
Bởi tên ấy tự biên tiểu sử
Của họ Hồ, một trự ác gian
Vẽ thêm vài ánh hào quang
Che cho kín mặt cái chàng sở khanh
Và đã vẽ một anh bán nước
Trở thành người đảm lược tài ba
Một tên làm nát  sơn hà
Thành người cứu nước, cứu nhà, cứu dân!
Một tên vốn vô luân, vô đạo
Hóa thành người đạo mạo văn chương
Bác xem, thế có phi thường?
Nên tôi tiếp tục con đường hắn đi
Để đôi lúc tạp ghi chuyện đảng
Nhưng một điều tôi khác hắn ta:
Tấm lòng nhân bản quốc gia
Thấy sao, nói vậy, thật thà, bác ơi!
Nên có  thể, những lời nói thật
Làm đảng ta chết ngất từng hồi
Tiên tôi, Tố Hữu tân thời!
Không tô vẽ cảnh, không lời dối gian
Chỉ với bác, ta bàn thế sự
Khi lòng đau hai chữ Quê Hương
Trăm năm, ơi cuộc hý trường
Việt Nam quốc sử sang chương huy hoàng!

Trằn Dân Tiên Tân Thời

_oOo_

CÁI TÊN
(gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời, đáp bài Cuộc  Hý Trường)

Qua lời tâm sự đổi trao
Hương tôi đã hiểu thấp cao ngọn ngành
Xưa, cái Nguyễn Tất Thành tên hắn
Một thời gian bể mánh, không êm
Hắn bèn  thay họ đổi tên
Chí Minh, Ái Quốc nổi lên lềnh bềnh...
Đem cái Nguyễn Tất Thành khai tử
Nguyễn Sinh Cung (Côn),  Sinh Cú  cũng tiêu
Riêng Hồ tu luyện thành yêu
Ba Đình nằm ếm cờ  điều cho  tinh
Khi bác sống, sợ mình mờ  ảo
Nên chàng bèn  giả mạo Dân Tiên
Viết về cái họ cái tên
Thổi cho tên họ bay lên bằng diều
Thôi thì đủ mọi chiêu, mọi chước
Trần Dân Tiên dựng ngược bác lên
Từ cú, bác đẹp như tiên
Từ tên ác qủy, bác hiền như nai
Từ bất nghĩa,  từ loài, phản quốc
Bác trở thành bó đuốc trời đêm
Bây giờ lại một Dân Tiên
Nói lên về Đảng, nói lên về Hồ
Nói tất cả ý đồ sâu bọ
Để mọi người thấy đó mà dang
Cám ơn một tấm lòng vàng

Tha Hương

_oOo_


3

SAU KHI NƯỚC RÚT
(gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không?
Tìm thăm bác giữa muà đông lạnh lùng
Tôi có rượu nhưng không thức nhắm
Làm vài ly cho ấm bác ơi
Miền Trung, nước rút đi rồi
Nhưng còn bao chuyện đầy vơi là sầu
Nước cuốn sạnh luống rau, hũ gạo
Trẻ như già, chén cháo cầm hơi
Tin loan Quảng Ngãi là nơi
Hai trăm năm chục ngàn người đói ăn
Quảng Nam gần hai trăm ngàn nữa
Cháo với rau từng bữa ngồi chờ
Những đồ viện trợ đảng vơ
Cho vào kho để đợi giờ... tự hao
Ai thắc mắc tại sao lại thế
Thì đảng cho mọc rễ cả ngày
Đảng dùng có bốn máy bay
Trực thăng tiếp tế vùng này mà thôi
Đảng phải làm vì người dòm ngó
Sợ người chê  chế độ bất nhân
Rồi ngưng viện trợ cho  dân
Đảng ta vì thế, mất phần nên lo
Dân đói lả ốm o, xiêu gục
Dịch tràn lan bịnh cũng tung hoành
Từ đây đến vụ lúa xuân
Dân không có gạo và dân mệt nhừ
Đảng tiếp tế từ từ có lệ
Bởi đảng không có thể ngưng thôi
Giá mà ngưng được, ngưng rồi
Bác xem chế độ có tồi tệ không?
Bình đã cạn, rượu nồng, bác nhỉ
Bác nâng ly, uống để ấm lòng
Bác ơi, nghĩ đến non sông
Càng đau khúc ruột càng nồng tấc gan
Lệ tôi lã chã hai hàng...

Trần Dân Tiên Tân Thời 

_oOo_


GIẤC MƠ THIÊN ĐƯỜNG
(Gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời, đáp bài Sau Khi Nước Rút)

Ô kìa, chào bác Dân Tiên
Đang khan chuyện, được bạn hiền ghé thăm
Chà, chai rượu sửi tăm, ngon tuyệt
Để tôi đi xuống bếp lấy ly
Rót ra,  tôi bác nhâm nhi
Rượu suông cũng ngọt những khi sầu đời
Vâng thưa bác, tội người Cộng Sản
Nước biển đông rửa cạn, tội còn
Chế độ còn đó chưa chôn
Thì dân nước Việt vẫn còn lao đao
Nhớ khi  xưa, đảng vào xâm chiếm
Trên đường mòn như kiến, đảng đi
Xâm lăng, gian khó quản  gì
Từng xe gạo nặng chở về chiến khu
Dân miền Bắc đói nhừ, hứng chịu
Làm suốt ngày, ăn thiếu miếng ăn
Thi đua khắc phục khó khăn
Để Quân Giải Phóng vào Nam diệt thù
Rồi biến cố tháng Tư đau đớn
Cả miền Nam đổ xuống tang thương
Đảng ta sống cảnh thiên đường
Chiến khu, gạo mốc đảng nhường cho dân!
Đảng áp dụng khẩu phần lương thực
Làm con người khổ nhục vì ăn
Suy mòn ý chí đấu tranh
Để mà thống trị dễ dàng người dân
Đấy bác xem, bất nhân là thế
Có bao  giờ đảng kể gì dân
Giá như có chút lòng nhân
Lụt kia chẳng chết đến ngần ấy đâu
Và trận lụt đứng đầu thế kỷ
Bởi đảng viên "xử lý "  cây rừng
Bán cây, tiền đảng lận lưng
Dân chết lụt, đảng tưng bừng liên hoan
Bác hãy xem  muôn ngàn ngọn điện
Đảng ăn mừng lễ tết tỉnh bơ
Còn dân lũ lụt ngồi chờ !
Miếng cơm manh áo: giấc mơ thiên đường!

 Tha Hương

_oOo_

4

TỰ DO TÍN NGƯỠNG
(Gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không
Có nghe báng súng, roi đồng vọng sang?
Phú Tân với An Giang, huyện, tỉnh
Bọn công an được lịnh bạo hành
Thánh đường Hoà Hảo thình lình
Bảy giờ rưỡi giữa công trình đèn nhang
Lúc tín đạo cùng đang hành lễ
Tại Tổ Đình, nghi lệ xưa nay
Công an tàn bạo ra tay
Tràn vào đàn áp ở ngay điện thờ
Tay roi điện, tay giơ báng súng
Người lại người ngã gục thảm thương
Uy nghiêm, đang cảnh đèn hương
Bỗng đâu thành chốn pháp trường. Than ôi !
Đánh và bắt từng người trói lại
Đem đi giam ở mãi chợ Đình
Quê hương giữa buổi thanh bình
Mà sao đạo pháp điêu linh hỡi trời !?
Thân nhân, một số người quy tụ
Trước Tổ Đình oan khổ xót thương
Công an  gác ở hiện trường
Tín đồ ai đến  Thánh đường, bắt ngay
Với tội trạng tới  đây quấy phá
Dân chủ ơi, sao lạ thế nàỷ
Tự do  tín ngưỡng là đây ?
Nhân quyền  lại có  nỗi  này  nữa saỏ
Bác ơi,  mắt, lệ tôi trào !

Trần Dân Tiên Tân Thời

_oOo_


TIỀN ĐÂU CỘNG SẢN SỐNG CÒN
(gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời, đáp bài  Tự Do Tín Ngưỡng)

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Vâng, thưa bác, lại cửa thiền lệ rơi
Lại đàn áp, bắt người, đánh đập
Giữa Tổ Đình, bất chấp Phật môn
Tín đồ đang lúc đèn hương
Điện roi, báng súng, bốn phương ập vào
Lại một phen máu trào, lệ đổ
Lại những ngày khốn khổ lao lung
Tiếng kêu bao xiết não nùng
Tiếng roi tàn bạo vô cùng, bác ơi !
Họ nào kể những lời phản đối
Cứ  ùa vào đánh, trói, dã man
Vu cho những tội không làm
Quốc Doanh hợp với công an hại người !
Theo tin báo, độ mươi bữa trước
Ông Smith và ông Thức gặp nhau
Tâm tư bày tỏ trước sau
Tín đồ nguyện vọng, nhu cầu, đưa ra
Rằng hăm bốn năm qua, đạo hữu
Mất tự do, hứng chịu điêu linh
Một ban  Đại  Diện Quốc Doanh
Chính quyền đặt, để điều hành, thế nhưng
Áp đặt đó ngược cùng sở vọng
Và không theo truyền thống bấy nay
Mong ông Dân biểu tiếp tay
Giúp cho đạo pháp được ngày bình an
Bác có nghĩ, đây, màn dằn mặt
Để trả thù, để bắt người im?
Tôi thì, điều đó, tôi tin
Con người Cộng Sản dĩ nhiên thế rồi !
Nhưng sao bác trách người mãi thế
Tự trách mình trúng kế thì hơn
Tiền đâu Cộng Sản sống còn ?
Sức đâu Cộng Sản xây con đường dài ???
Từ nay nhé, đừng ai buôn bán
Đừng góp thêm tài sản nuôi Hồ
Bác ơi, chính bởi  đồng đô
Súng kia mới mạnh, roi kia mới dài

Tha Hương

_oOo_


5

Y2K  VÀ TƯƠNG LAI VIỆT NAM
(gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không
Hôm nay năm tận tháng cùng rồi đây
Nghe đồn cái "goai  chu cây" (Y2K)
Sẽ bao nhiêu chuyện đổi thay lạ đời
Nhà băng ở khắp mọi nơi
Tiền kia dám lộn từ người sang...ta!
Và bao  ngọn điện trong nhà
Tự nhiên tắt mở như ma, lập loè
Radio dám nín khe
Ti vi, hình ảnh nhạt nhoè, khó coi
Nước không chảy được thành vòi
Bếp ga lửa tắt, cơm sôi lỡ làng
Đường dây điện thoại cúp ngang
Web site, home hiếc như hang, tối mò
Bom nguyên tử nổ tự do
Những bình thí nghiệm trong lò tự reo
Phi thuyền, hoả tiễn bay vèo
Nghe câu tận thế, tôi teo cả hồn
Ngay như chú Mẽo cũng còn
Sợ vùng xanh sẽ vàng hơn lá vàng
Nên không tổ chức rộn ràng
Chào mừng năm mới hai ngàn đó thôi
Huống chi chàng Mít như tôi
Lạc hồn, bay viá, bác ơi, cũng thường!
Đỉnh cao, tin tự  trung ương
Đảng ta cũng đã dọn đường đảng dông
Nhà băng Thụy Sĩ đảng dùng
Đảng mua dinh thự khắp vùng tự do
Bán buôn, dịch vụ đủ trò
Cho con du học và lo chuyển tiền
Năm hai ngàn, một kỷ nguyên
Bắt đầu từ những nghiệp duyên gieo trồng
Ác gian , tàn bạo, bất công
Tạo oan khiên, đảng mắc vòng oan khiên
Trốn đâu quả báo nhãn tiền ?
Y2K sẽ bạo quyền tiêu tan
Người Việt Nam, nước Việt Nam
Ba miền một sắc cờ vàng tung bay
Toàn dân chờ đợi phút này
Thế mà bác a, cái  bày du sinh
Nói như vẹt, nói  hết mình
Tuyên truyền là đảng quanh vinh nhất đời
Nói vì đảng bắt nói thôi
Hay là tim óc thành rồi, bùn đen?
Tôi không nghĩ họ ngu hèn
Để vùi chôn cả tổ tiên ông bà
Thế nào họ cũng   nhìn ra
Đâu là ngay  thật, đâu là dối gian
Mà về dưới bóng cờ vàng
Tránh ngày  thân thế điêu tàn thành tro!
Để  chung dựng cuộc ấm no
Cho dân cho nước và cho chính mình!
Trần Dân Tiên Tân Thời

_oOo_


LỜI CHÚC ĐẦU NĂM  Y2K
(gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời, đáp bài Y2K VÀ TƯƠNG LAI VIỆT NAM)

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Hôm nay Mồng Một, mới nguyên, ngày đầu
Hương tôi chúc bác sống lâu
Bút Tiên, từng nét thần sầu nở hoa
Vì dân, vì nước non nhà
Vì tương lai cháu con ta sau này
Bút thần, bác phải ra tay
Đường dài không mỏi cánh bay đại bàng!
Mong ngày đất nước Việt nam
Muôn dân dưới lá cờ vàng sống vui
Đẹp lòng dân, thuận ý trời
Kẻ nào ngược lại thì đời tiêu tan
Y2K, năm hai ngàn
Vâng, nguyên kỷ mới Việt Nam bắt đầu
Bạo tàn chẳng sống được đâu
Xếp hàng, đoàn đảng về chầu Diêm Vương
Người dân, ai cũng chán chường
Cái lò tham nhũng, cái phường lưu manh
Một năm thiên địa vận hành
Ai say ngủ cũng giật mình tỉnh thôi
Tỉnh đi mà dựng lại đời
Tỉnh đi để biết: mình người Việt Nam !
Biết mình còn một giang san
Bấy nay đau khổ nát tan vì Hồ
Xin đừng chìm đắm, hoài mơ
Tỉnh mà xây dựng cõi bờ Việt Nam

Tha Hương

_oOo_

 6

ĐẢNG ĐIẾM VÔ CÙNG
(gửi bác Tha Hương)

 Bác Tha Hương có nhà không
Ra xem "các cháu" nổi khùng bác ơi
Chúng nó sắp chết rồi, cả lũ
Nên xả đồ uế xú tùm lum
Ai người thấy cũng buồn nôn
Nhuốc nhơ  bản  mặt  chứ khôn khéo gì !
Như lũ lụt, dân thì đói khổ
Đảng kho đầy, giúp đỡ chi đâu
Lại còn ăn chặn trên đầu
Quà cứu trợ khắp năm châu gởi về
Của cái bọn đảng chê "đĩ điếm" ( * )
"Phản động và theo... liếm ngoại bang !"
Nhưng này, bác đảng vinh quang
Luồn trôn đế quốc thì đang....liếm ...gì ???
Mừng cho đảng đến kỳ mạt kiếp
Nên cháu con hót điếc phao câu:
Nước ta thu hoạch hoa màu
Bột mì, lúa gạo hoàn cầu bán ra
Gạo xuất khẩu tấn là bốn triệu
Và bột mì, đảng thiếu chi đâu
Nước ta, vựa lúa Á châu
Tha hồ cho  đảng  làm giàu ...ui da!
Mới... tháng trước đảng la dân đói
Xin bốn phương từng gói cầm hơi
Nay... bốn triệu tấn gạo tươi
Bột mì, đảng bán... tức  cười qúa ta!
Ưu việt  thật , miệng la cứu đói
Gạo bán ra thì hỏi lạ không?
Sao ta lại cứ mềm lòng
Nuôi cho cái lá cờ hồng đỏ tươi !
Đảng cướp sạch để  người dân đói
Và mong rằng thế giới nuôi dân
Đảng ngồi chễm chệ ăn  fund
Vuốt ve "đĩ điếm" là dân "chung tình!"
Mưu chước ấy đảng tinh quái thật
Bao nhiêu năm hành khất nên khôn
Cứ chân đế quốc, đảng hôn
Cứ tìm "đĩ điếm" chùi luồn, đảng... no!
Chờ ngày trúng độc chết co
Dân đem đảng với bác Hồ chôn chung!
Bác ơi, đảng điếm vô cùng

Trần Dân Tiên Tân Thời
( * ) "Đĩ điếm",  "phản động" , "liếm đít đế quốc'"
là những "mỹ từ" mà đảng và nhà nước "ưu ái" dành cho những người VN.bỏ nước ra đi tìm tự dọ

MỘT NỖI BẼ BÀNG
(Gởi bác Trần Dân Tiên, đáp bài Đảng Điếm Vô Cùng)

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Bác ơi, chúng nó phát điên đấy mà
Chúng cần lắm, đô la, ngoại tệ
Để xây thêm cơ chế giết dân
Lúa gạo, chúng cướp từng cân
Bột mì, tiêu chỉ từng phần, chúng thu
Dân có đói, cứ chờ tiếp tế
Của thân nhân không kể gần xa
Nhất là từ nước cờ hoa
Ngửi  fund đế quốc đảng ta hoàn hồn
Đảng  mong mỏi tiền nguồn nước ngoại
Cứ tuôn về mãi mãi, chớ ngưng
Nên sai các cháu không ngừng
Ri+? tai "phản động" : "xin đừng quên quê !"
Quê mong đợi, hãy về xây dựng
Nhớ mang theo bảo chứng: tiền đô
Bởi vì đảng với bác Hồ
Thấy tiền, bác đảng nhào vô...làm tình !
Khi  cháu đang hết mình khoác lác
Đã ngu đần, điên loạn, khổ không?
Cháu  đem bác, cháu thổi phồng
Làm cho bác chết cũng không yên mồ!
Lại  tìm đám ngây thơ, tuổi trẻ
Dụ họ ăn bánh vẽ mới dzui
Cháu ơi, chỉ cháu ngu thôi
Năm châu tỉnh mộng bao người thấy chưả!
Ôi, cái bọn bưng bô đội  đĩa
Chấp làm chi mà kể làm chi
Bọn này, chuyên chính nâng bi
Não kia đảng đã tẩy đi mất rồi
Ngay từ thuở tuổi đời thơ bé
Từ những ngày bập bẹ u, ơ
Vỡ lòng, học chữ y, tờ
Đã gương Tố Hữu, đã thơ bác Hồ
Chiến sĩ gái, tay phơ phản lực
Rơi cửa hầm khi chực bỏ bom
Thằng phi công Mỹ còm nhom
Khóc òa trước họng súng tròn của cô!
Đảng dạy thế, bác Hồ dạy thế
Bởi vì không muốn để chúng khôn
Cúi đầu, biết chỉ miếng cơm
Vâng theo đảng, hại giang sơn, giống nòi!
Chỉ tội nghiệp đến hồi chúng tỉnh
Nhìn nát tan do chính chúng làm
Đau thương từ Bắc chí Nam
Mới hay một nỗi bẽ bàng trớ trêu !

Tha Hương

_oOo_

7

NHỤC QUỐC THỂ
(gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không
Tôi đem chai rượu, đĩa lòng nhậu chơi
Say, ta nói chuyện đời bác ạ
Chuyện đảng đoàn nghe đã lắm cơ
Đỉnh ta dọn tiệc, treo cờ
Đón Chu thủ tướng Dung Cơ linh đình
Anh Trung Quốc với mình kết nghĩa
Môi và  răng, huynh đệ tình thân
Tưng bừng ngoài ngõ trong sân
Lá cờ đỏ máu cái gần cái xa
Đỉnh rộn rã cuống ca cuống quít
Đỉnh xun xoe giống hệt bác Hồ
Cái thời bồi Pháp ngày xưa
Cong lưng, mềm gối sớm trưa mẹc xì
Đỉnh tưởng Thủ ngay về cung điện
Từ Nội Bài để diện kiến nhau
Thoả lòng răng lợi tình sâu
(Bõ công luồn cúi, chư hầu nổi danh)
Ai ngờ Thủ nghĩ tình huynh đệ
Qúa thân thương, giữ lễ làm gì!
Sài gòn, Chợ Lớn, Thủ đi
Thăm ba chú chệt trước khi thăm Hồ!
Chàng Thủ Tướng Dung Cơ lịch thiệp
Qúy đồng hương, chàng kiếm, chàng thăm
Phải đâu chàng Thủ chơi khăm
Hoặc là chàng muốn dạy ngầm : chàng khinh!
Hỡi bác ở Ba Đình có nhục
Hỡi đỉnh cao ý thức chăng là
Đỉnh cao, cao nhất nước ta
Nhưng còn thua mấy chú ba ở nhờ!
Quốc dân ơi, nhục đỉnh chưả
Vuì chôn quốc thể, nằm mơ thiên  đường!

Trần Dân Tiên Tân Thời

_oOo_

NGHE MÀ CHÁN
(gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời, đáp bài Nhục Quốc Thể)

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Nghe câu chuyện đỉnh buồn nghiêng rượu sầu
Đỉnh là thế, Nga, Tàu luồn cúi
Kiếp chư hầu  sớm tối đã quen
Đỉnh cao, cao nhất đỉnh hèn
Chỉ quen hà hiếp dân đen nước nhà
Còn đối với Tàu, Nga, với Mỹ
Đỉnh cúi luồn  chăm chỉ từ lâu
Với anh chàng Mỹ nhà giàu
Đỉnh ta tráo trở những câu buồn cười:
Nào ác ôn, nào nòi đế quốc
Nào kẻ thù, cướp nước, cút  ngay!
Thế mà bác ạ hôm nay
Đảng anh hùng ấy xòe tay xin tiền!
Kẻ thù hóa bạn hiền không khó
Bởi kẻ thù  họ có  đô la!
Còn như đối với Tàu, Nga
Chư hầu luồn cúi vẫn là từ xưa
Đảng vốn đã có thừa liêm sỉ
Nên cần gì quốc thể, nhục, vinh
Đàn anh thì cứ rẻ khinh
Đàn em thì cứ cười tình, xun xoe
Chuyện của vẹm, càng nghe, càng chán
Rượu rót rồi, mời bác đưa cay
Cạn bầu Lý Bạch hôm nay
Anh em  ta hãy lăn quay một vòng
Xin mời bác gắp miếng lòng!

Tha Hương

_oOo_

8

SAU BỨC MÀN NHUNG
(gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không
Ra đây nghe chuyện trời Đông, chuyện nhà
Làng gần cho đến chợ xa
Thấp là phường, quận, cao là thủ đô
Lũ con cháu của họ Hồ
Tranh giành quyền lực, từng giờ hại nhau
Đứa trước nghi đứa đứng sau
Đứa dưới nghi đứa hàng đầu giựt dây
Tranh nhau từng khúc xương gầy
Đến tiền bạc tỷ, đứa đầy, đứa vơi
Bắc, Nam đụng chạm tơi bời
Giành ngôi chúa tể mọi nơi, mọi ngành
Cán Nam kém vuốt, thua nanh
Nhớ thời tập kết lòng xanh oán hờn
Mẹ Nam uất hận từng cơn
Nuôi ong tay áo nay buồn giận ong
Khắp nơi như mớ bòng bong
Bằng mặt nhưng chẳng bằng lòng mới cay!
Bác ơi, cái nước non này
Xem ra  chúng nó đến ngày tự tiêu
Giết nhau bịt miệng cũng nhiều
Càng to cái gốc, càng siêu giới tà
Rình nhau bới tội nhau ra
Dựa điều bảy tám (78) khoản ba (3) thi hành ( * )
Tố nhau khủng bố tinh thần
Hăm dọa sinh mệnh nhân dân, tội liền
Cứ theo đúng luật hình trên
Bắc, Trung, Nam sẽ chật nêm nhà tù !
Công minh, điểm mặt tội đồ
Cháu con, giòng tộc nhà Hồ, thoát ai ?!
Thế mà tội chỉ   lai rai
Giành ăn, thanh toán, giương oai, luật rừng !
Hậu trường, sau bức màn nhung
Đố ai biết được trùng trùng máu tươi ?
Đảng viên giết lẫn nhau rồi
Ngày tàn của chúng bác ơi, đã kề !
Trần Dân Tiên Tân Thời

( * ) Điều  78, khoản 3 của luật CSVN: Kẻ nào khủng bố tinh thần cũng như hăm dọa sinh mệnh của nhân dân thì phạm tội và sẽ bị truy tố theo luật định

_oOo_
NHÂN QUẢ

(Gởi ba’c Trần Dân Tiên Tân Thời đa’p bài “Sau Bư’c Màn Nhung”)

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Điển hình vụ Nguyễn Thái Nguyên đấy mà
Chân tay Thủ Khải đảng ta
Mà Nguyên cũng bị loại ra khỏi bày
Chén vơi giận cái chén đầy
Giành ăn, điếm đến cỡ này cũng vui
Bao tên dở khóc, dở cười
Mất tiền, mất chức,  kêu trời, trời xa !
Anh hùng chống Mỹ hôm qua
Hôm nay Bác Đảng cho ra chầu rìa ...
Thủy cung, thủy quái còn kia
Cán Ngô xuân Lộc não nề mất ngôi
Đảng cách chức, đảng thay người
Trả thù nhau đấy, bác ơi, lạ gì !
Khi êm, lớn nhỏ ăn chia
Và khi động ổ, đem dê tế thần
( Đảng bao giờ lại  bất nhân
Vì chanh khi hết nước, chi cần vỏ chanh ?)
Đảng ta càng lọc, càng thanh
Thì càng thối nát, hôi tanh hơn nhiều
Bởi vì cái đỉnh đã xiêu
Thiên đàng suy đổ là điều tất nhiên !
Bao giờ đảng hết mê tiền
Hết tham nhũng, hết bạo quyền trên ngôi
Chủ nghĩa Cộng Sản chết rồi
Thì muôn dân mới sống đời ấm no
Bởi vì Hạnh Phúc, Tự Do
Không bao giờ có trong lò Mác Lê
Tôi nghe từ tỉnh đến quê
Quân, dân, giáo phái, nhất tề đứng lên
Học sinh cùng với sinh viên
Đòi cho bằng được nhân quyền, tự do
Dù công cuộc ấy cam go
Nhưng đồng cạn cháy và hồ khô queo
Bác ơi, nhân quả là điều
Gieo tang thương lắm, gặt nhiều tang thương !

Tha Hương

No comments:

Post a Comment