Saturday, January 12, 2013

Sau khi nước rút


Vẹm sắt máu Nguyễn Bá Thanh

(gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không?
Tìm thăm bác giữa muà đông lạnh lùng
Tôi có rượu nhưng không thức nhắm
Làm vài ly cho ấm bác ơi

Miền Trung, nước rút đi rồi
Nhưng còn bao chuyện đầy vơi là sầu
Nước cuốn sạnh luống rau, hũ gạo
Trẻ như già, chén cháo cầm hơi
Tin loan Quảng Ngãi là nơi
Hai trăm năm chục ngàn người đói ăn

Quảng Nam gần hai trăm ngàn nữa
Cháo với rau từng bữa ngồi chờ
Những đồ viện trợ đảng vơ
Cho vào kho để đợi giờ... tự hao
Ai thắc mắc tại sao lại thế
Thì đảng cho mọc rễ cả ngày
Đảng dùng có bốn máy bay
Trực thăng tiếp tế vùng này mà thôi
Đảng phải làm vì người dòm ngó
Sợ người chê  chế độ bất nhân
Rồi ngưng viện trợ cho  dân
Đảng ta vì thế, mất phần nên lo
Dân đói lả ốm o, xiêu gục
Dịch tràn lan bịnh cũng tung hoành
Từ đây đến vụ lúa xuân
Dân không có gạo và dân mệt nhừ
Đảng tiếp tế từ từ có lệ
Bởi đảng không có thể ngưng thôi
Giá mà ngưng được, ngưng rồi
Bác xem chế độ có tồi tệ không?
Bình đã cạn, rượu nồng, bác nhỉ
Bác nâng ly, uống để ấm lòng
Bác ơi, nghĩ đến non sông
Càng đau khúc ruột càng nồng tấc gan
Lệ tôi lã chã hai hàng...

Trần Dân Tiên Tân Thời 

_oOo_


GIẤC MƠ THIÊN ĐƯỜNG
(Gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời, đáp bài Sau Khi Nước Rút)

Ô kìa, chào bác Dân Tiên
Đang khan chuyện, được bạn hiền ghé thăm
Chà, chai rượu sửi tăm, ngon tuyệt
Để tôi đi xuống bếp lấy ly
Rót ra,  tôi bác nhâm nhi
Rượu suông cũng ngọt những khi sầu đời
Vâng thưa bác, tội người Cộng Sản
Nước biển đông rửa cạn, tội còn
Chế độ còn đó chưa chôn
Thì dân nước Việt vẫn còn lao đao
Nhớ khi  xưa, đảng vào xâm chiếm
Trên đường mòn như kiến, đảng đi
Xâm lăng, gian khó quản  gì
Từng xe gạo nặng chở về chiến khu
Dân miền Bắc đói nhừ, hứng chịu
Làm suốt ngày, ăn thiếu miếng ăn
Thi đua khắc phục khó khăn
Để Quân Giải Phóng vào Nam diệt thù
Rồi biến cố tháng Tư đau đớn
Cả miền Nam đổ xuống tang thương
Đảng ta sống cảnh thiên đường
Chiến khu, gạo mốc đảng nhường cho dân!
Đảng áp dụng khẩu phần lương thực
Làm con người khổ nhục vì ăn
Suy mòn ý chí đấu tranh
Để mà thống trị dễ dàng người dân
Đấy bác xem, bất nhân là thế
Có bao  giờ đảng kể gì dân
Giá như có chút lòng nhân
Lụt kia chẳng chết đến ngần ấy đâu
Và trận lụt đứng đầu thế kỷ
Bởi đảng viên "xử lý "  cây rừng
Bán cây, tiền đảng lận lưng
Dân chết lụt, đảng tưng bừng liên hoan
Bác hãy xem  muôn ngàn ngọn điện
Đảng ăn mừng lễ tết tỉnh bơ
Còn dân lũ lụt ngồi chờ !
Miếng cơm manh áo: giấc mơ thiên đường!

 Tha Hương

_oOo_

No comments:

Post a Comment