Saturday, January 12, 2013

Sau bức màn nhung


Vẹm Hồ "hồ hởi phấn khởi" bán nước cho Tàu khựa Chu Ân Lai

SAU BỨC MÀN NHUNG
(gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không
Ra đây nghe chuyện trời Đông, chuyện nhà
Làng gần cho đến chợ xa
Thấp là phường, quận, cao là thủ đô
Lũ con cháu của họ Hồ

Tranh giành quyền lực, từng giờ hại nhau
Đứa trước nghi đứa đứng sau
Đứa dưới nghi đứa hàng đầu giựt dây

Tranh nhau từng khúc xương gầy
Đến tiền bạc tỷ, đứa đầy, đứa vơi
Bắc, Nam đụng chạm tơi bời
Giành ngôi chúa tể mọi nơi, mọi ngành

Cán Nam kém vuốt, thua nanh
Nhớ thời tập kết lòng xanh oán hờn
Mẹ Nam uất hận từng cơn
Nuôi ong tay áo nay buồn giận ong
Khắp nơi như mớ bòng bong
Bằng mặt nhưng chẳng bằng lòng mới cay!
Bác ơi, cái nước non này
Xem ra  chúng nó đến ngày tự tiêu
Giết nhau bịt miệng cũng nhiều
Càng to cái gốc, càng siêu giới tà
Rình nhau bới tội nhau ra
Dựa điều bảy tám (78) khoản ba (3) thi hành ( * )
Tố nhau khủng bố tinh thần
Hăm dọa sinh mệnh nhân dân, tội liền
Cứ theo đúng luật hình trên
Bắc, Trung, Nam sẽ chật nêm nhà tù !
Công minh, điểm mặt tội đồ
Cháu con, giòng tộc nhà Hồ, thoát ai ?!
Thế mà tội chỉ   lai rai
Giành ăn, thanh toán, giương oai, luật rừng !
Hậu trường, sau bức màn nhung
Đố ai biết được trùng trùng máu tươi ?
Đảng viên giết lẫn nhau rồi
Ngày tàn của chúng bác ơi, đã kề !
Trần Dân Tiên Tân Thời

( * ) Điều  78, khoản 3 của luật CSVN: Kẻ nào khủng bố tinh thần cũng như hăm dọa sinh mệnh của nhân dân thì phạm tội và sẽ bị truy tố theo luật định

_oOo_
NHÂN QUẢ

(Gởi ba’c Trần Dân Tiên Tân Thời đa’p bài “Sau Bư’c Màn Nhung”)

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Điển hình vụ Nguyễn Thái Nguyên đấy mà
Chân tay Thủ Khải đảng ta
Mà Nguyên cũng bị loại ra khỏi bày
Chén vơi giận cái chén đầy
Giành ăn, điếm đến cỡ này cũng vui
Bao tên dở khóc, dở cười
Mất tiền, mất chức,  kêu trời, trời xa !
Anh hùng chống Mỹ hôm qua
Hôm nay Bác Đảng cho ra chầu rìa ...
Thủy cung, thủy quái còn kia
Cán Ngô xuân Lộc não nề mất ngôi
Đảng cách chức, đảng thay người
Trả thù nhau đấy, bác ơi, lạ gì !
Khi êm, lớn nhỏ ăn chia
Và khi động ổ, đem dê tế thần
( Đảng bao giờ lại  bất nhân
Vì chanh khi hết nước, chi cần vỏ chanh ?)
Đảng ta càng lọc, càng thanh
Thì càng thối nát, hôi tanh hơn nhiều
Bởi vì cái đỉnh đã xiêu
Thiên đàng suy đổ là điều tất nhiên !
Bao giờ đảng hết mê tiền
Hết tham nhũng, hết bạo quyền trên ngôi
Chủ nghĩa Cộng Sản chết rồi
Thì muôn dân mới sống đời ấm no
Bởi vì Hạnh Phúc, Tự Do
Không bao giờ có trong lò Mác Lê
Tôi nghe từ tỉnh đến quê
Quân, dân, giáo phái, nhất tề đứng lên
Học sinh cùng với sinh viên
Đòi cho bằng được nhân quyền, tự do
Dù công cuộc ấy cam go
Nhưng đồng cạn cháy và hồ khô queo
Bác ơi, nhân quả là điều
Gieo tang thương lắm, gặt nhiều tang thương !

Tha Hương

No comments:

Post a Comment