ĐỒNG TÂM LẬT ĐỔ BẠO QUYỀN
(gửi bác Tha Hương)
Bác Tha Hương có nhà không
Hôm nay tuyết trắng mênh mông một trời
Mùa Đông ở xứ người buồn qúa
Nên nhớ quê, nhớ lạ nhớ lùng
Quê mình vào buổi cuối đông
Chợ Xuân Nguyễn Huệ đào , hồng, hoàng mai
Ba ngày tết nhà ai cũng có
Giàu: mứt, trà, pháo đỏ, dưa xanh
Nghèo thì một đĩa dưa hành
Tiếng cười, câu chúc tàn canh vẫn giòn
Nhưng từ buổi nước non đổi chủ
Thì Xuân về, xuân cứ buồn thêm
Đảng thì yến tiệc ngày đêm
Xênh xang xe áo chật nêm phố phường
Dân một số lề đường, bãi rác
Nhặt những gì còn bán được chăng
Để mà đổi lấy cái ăn
Sống trên nước mắt, dưới lằn roi đau
Còn một số nhà giàu mới nổi
Gian thương cùng nón cối mánh mung
Bình phong của đảng anh hùng
Lật lường quỉ quyệt vô cùng, bác ơi
Lấy liềm búa đè người bác ạ
Dùng đô la đánh giá nhân tình
Dân nghèo hơn, họ rẻ khinh
Cán giàu hơn, họ cúi mình dạ thưa
Họ gian dối, gạt lừa, thủ đoạn
Miễn làm sao đãi sạn ra tiền
Nhẫn tâm, tàn ác, đảo điên
Đi đôi với vẹm mặc quyền múa may
Cán với đảng đêm ngày chỉ biết
Bóp cổ dân để xiết ra tiền
Mặc tình dân nước ngửa nghiêng
Bạo tàn tham nhũng là nền cờ sao
Con cháu họ ào ào du học
Nhà băng ngoài họ dốc tiền vô
Nước ngoài họ tậu dinh cơ
Để phòng giây phút bỏ cờ, họ bay
Lớp tuổi trẻ ngày nay mới tội
Không niềm tin cho lối tương lai
Sinh ra trộm cắp, bạc bài
Xì ke, đĩ điếm. Vì aỉ Vì Hồ!
Bởi đảng muốn cõi bờ, dân tộc
Không bao giờ được ngóc đầu lên
Để mà dễ kẹp, dễ kềm
Để mà muôn thuở ăn trên, ngồi đầu
Tôi nghe nói không lâu nữa sẽ
Cả ba miền già trẻ đứng lên
Đồng tâm lật đổ bạo quyền
Cho dân cho nước ba miền ấm no
Tôi chờ ngày ấy từng giờ!
Trần Dân Tiên Tân Thời
_oOo_
HÃY THỰC HIỆN BA ĐIỀU
(gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời,, đáp bài Đồng Tâm
Lật Đổ Bạo Quyền)
Tha Hương chào bác Dân Tiên
Mấy hôm nay tuyết triền miên rụng đầy
Mới đầu năm đã thay đổi lạ
Mười độ âm, lạnh qúa, bác ơi!
Nhưng đâu bằng được cuộc đời
Xa quê, hăm mấy năm trời lạnh hơn
Lòng càng nhớ, càng thương quê cũ
Lại càng buồn, càng khổ than ơi
Nên ta, người hãy bảo người
Thương quê, ta phải vì đời, đấu tranh
Mình phải tự thắng mình trước đã
Thì mới mong đánh rã cộng Hồ
Một : không với Cộng, bán mua
Không làm ăn, dẫu lợi to về mình
Đừng để tiền nó chinh phục được
Đừng vì tiền, bán nước, buôn dân
Vì tiền, bại lý, thương luân
Bán buôn với Cộng, hại thân thế mình
Tiền nếu qúy, chữ tình càng qúy
Kẻ không tình: vô sỉ vô luân
Người ta sống chỉ một lần
Tiền muôn cũng chẳng hoá thân sống đời
Hai: sẽ chẳng làm người phản bội
Về Việt Nam học thói ăn chơi
Người đi du lịch nước người
Mình "về du lịch" dưới trời quê hương!
Mang tiền bạc mua đường vui thú
Khi mọi người khốn khổ quanh ta
Lương tâm, đạo nghĩa đâu mà
Tìm vui kiểu ấy, hỏi là có nên?
Ba: hạn chế gởi tiền, gởi của
Cha mẹ cần, giúp đỡ đúng khi
Còn như anh, bác, cô, dì
Gởi tiền lấy tiếng, tuôn đi từng dòng
Giúp đỡ thế quả không ích lợi
Chỉ sinh ra một giới chây lười
Đem thân lệ thuộc vào người
Huênh hoang, tự đắc sống đời xa hoa
Chỉ cần giữ được ba điều ấy
Là đỉnh cao đủ thấy điên đầu
Bởi vì chúng lấy tiền đâu
Để nuôi tuyên vận, để giàu bản thân
Đỉnh càng có tiền cân, bạc nén
Thì dân càng uất nghẹn, đắng cay
Có tiền đảng sẽ thẳng tay
Sắm thêm xiềng xích cho dài, cho lâu
Đảng cần tiền nên cầu ngoại viện
Đánh thẳng vào nhược điểm: "tình thương"!
Hỏi ai xa cách quê hương
Mà không cảm lẽ thông thường: nhớ quể!
Nên chắt mót gởi về giúp đỡ
Kẻo bà con khổ sở kêu ca
Mỗi năm mấy tỉ đô la
Nhờ vào tiền ấy, đảng ta sống còn!
Giúp mà hại chính bà con
Hại dân, hại cả nước non, hại mình!
Chỉ nuôi kẻ ở Ba Đình!
Ai ơi, xin nghĩ đến tình quê hương:
CÒN CỘNG SẢN, CÒN ĐAU THƯƠNG!
Tha Hương
_oOo_
No comments:
Post a Comment