Saturday, January 12, 2013

Đảng ra quân



Vẹm Đồng vẩu bán nước cho Tàu phù Chu Ân Lai

ĐẢNG RA QUÂN
(tin David Thomas triển lãm 40 bư’c tranh Họ Hồ tại Oakland, CẠ
Gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không
Ra xem gã Vịt nằm vùng múa may
Đảng năm ngoái thua cay một vố
Vụ Trần Truồng, bác nhớ hay không

Ván tuồng Trường học chưa thông
Ngu đần, đạo diễn treo phông, kéo màn
Làm bác bị cả làng xúm lại
Treo tòng teng, bác đái trong quần
Thua đau, đảng đã rút   quân
Rút thêm kinh nghiệm trốn gần một năm
Nay cho "Bác" ăn nằm với Mỹ
Mượn trôn tên họa sĩ chui ra
Xưa luồn trôn Chệt, trôn Nga
Nay luồn trôn Mỹ đến là hoan nghênh
Bác cháu bọn bất nhân nhà Vẹm
Biết quốc dân, thể diện là gì
Bốn mươi hình dã nhân kia
Có trưng đâu nữa cũng thì dã nhân
Cũng bản mặt cái quân bán nươ’c
Cũng thua đau chứ được gì đâu
Ai không biết lão Hồ râu
Tội đồ dân tộc, điếm đầu tanh hôi
Rồi chúng sẽ đi đời cả lũ
Lưới trời nào dung thứ bất nhân
Đảng hay, đảng cứ ra quân
Sợ rồi đảng chẳng còn quần mà che !

Tha Hương

_oOo_

CÁI ĐỈNH U MÊ
(gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời, đáp bài Đảng Ra Quân)

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Xin mời bác bước qua thềm, vào chơi
Chuyện Oakland buồn cười  hả Bác
Có gì đâu, gỡ gạc, làm trò
Trần Truồng kia đã thua to
Vịt  này rồi cũng co giò thua thôi
Ấy, bác nó nhất ngôi trong nước
Còn luồn trôn để được đi ra
Không màng thể diện quốc gia
Không e tiếng nhục đồn xa đồn gần
Chúng  gục mặt ăn fund của Mỹ
Đạo đức này quá thể là cao
Trong khi miệng  vẫn ồn ào
“Đánh cho Mỹ cút, ngụy nhào” mới dzui
Càng nghe nói, càng thời kinh tởm
Nhưng  đảng ta lại tưởng người khen!
Thật đồ chai mặt đã  quen
Người ta xua đuổi vẫn chen nhẩy vào
Đã không biết thế nào là nhục
Thì đảng ta rõ thực đại tài
Thế gian nào có mấy ai
Bất nhân như đảng, vô loài như Cung
Giống thú đến đường cùng, nó thế
Buị đâm quàng, bất kể là đâu
Thuê tên Mỹ rộng phao câu
Đảng ta cho bác chui đầu, giương oai
Sách Trần Truồng học hoài không thuộc
Muốn học thêm?  Cũng được, dễ mà!
Cộng con, cộng mẹ cộng cha
Cộng chú, cộng bác, cộng bà, cộng ông
Cả nòi cộng rồi không đường thoát
Với đám dân tị nạn này đâu
Khôn thì trốn ở phao câu
Dại thì cứ ló cái đầu hồ  ra
Bốn mươi tấm khỉ gìa, tranh bác
Nét vẽ nào cũng ác, cũng gian
Mắt nhìn xéo, lệch, bạo tàn
Bộ râu cá chốt, cái hàm Minh Khai
Bản mặt  ấy ai ai cũng tởm
Cũng tránh xa vì gớm, vì ghê
Thương cho cái đỉnh u mê
Nó đem bác nó làm hề, bất nhân
Ra quân, đảng sẽ mất quần!

Tha Hương

_oOo_

No comments:

Post a Comment