Thursday, January 10, 2013

Chuyện sầu quê hương


Điếm VC đang cho con rơi ăn cơm.

9
CHUYỆN  SẦU  QUÊ  HƯƠNG
(gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không
Chúng ta dạo phố một vòng bác ơi!

Tết sắp đến, đông người qúa thể
Người lại người khệ nệ khiêng mang
Ngược xuôi, trăm vạn thùng hàng
Từng xe ăm ắp chở mang hàng về
Tôi nhớ lại ở quê ta trước
Sau tháng Tư, mất nước, Bảy Lăm
Cũng từng hàng triệu, hàng trăm
Thùng to, thùng nhỏ, thùng nằm, thùng đi

Thùng lũ lượt chuyển về đất  Bắc
Từ miền Nam, lũ giặc cướp đi
Honda, tủ lạnh, tivi
Tủ giường, bàn ghế, thứ gì cũng khuân
Từ tấm áo, manh quần cũng tước
Đến nồi soong cũng được tận tình
Mang về, chia chác trong dinh
(Bài bác dạy, đảng thực hành mà thôi)
Tay thời cướp, miệng thời khoác lác:
Miền Bắc tôi nào khác miền Nam
Nhờ ơn Đảng, rất giàu sang
Ti vi, tủ lạnh lang thang đầy đường
Đảng với bác một phường nói láo
Lại gian tham, trở tráo tài ba
Nhưng mà ở xứ cờ hoa
Tôi nghe chuyện lão Hồ già cong đuôi
Bỏ của, chạy lấy người, bác ạ
Vụ Trần Truồng, bác đã biết chưả
Tên này bị đảng  nó lừa
Mạt cưa mướp đắng thật vừa duyên nhau!
Truồng đem Hồ khêu đầu mối nhục
Cùng lá cờ đỏ rực chưng lên
Tưởng rằng làm thế giàu liền
Vì chưng đảng hứa trả tiền Truồng ta
Nhưng tị nạn, trẻ già, đứng  dậy
Bị nhừ đòn, Hồ lạy, Hồ thăng
Truồng thêm tội lậu, sang băng
Và quan tòa Mỹ cho nằm nhà lao
Nhưng cái cú Truồng đau đớn nhất
Là đảng ta trở mặt cùng Truồng
Một bầy, đồng đảng, trung ương
Chối phay, chẳng biết Trần Truồng là ai
Tiền đảng hứa cũng ngoài tay với
Vợ chồng Truồng múa rối không công
Cháu ngoan,  thức dậy mà trông
Kẻo mai có hối  cũng không kịp nào
Kià, nghe đảng rêu rao khắp nước
Thổi phồng Truồng dũng lược, tài ba
Rằng Truồng, chiến sĩ  của ta
Cờ sao, ảnh bác chưng ra, Trần Truồng
Được đồng bào xuống đường ủng hộ
Hình "cha già" mọi chỗ, dân treo
Đảng "quên" không nói thật điều:
Dân  treo cổ bác, lấy hèo dân phang!
Đảng lừa dối ràng ràng là thế
Bọn cháu ngoan lại để đời mình
Chết dần vì lũ yêu tinh
Vắt chanh bỏ vỏ, lượt mình không lâu!
Tôi thương họ mái đầu xanh tóc
Lại tiếc công  ăn học bác ơi
Nếu không đứng thẳng làm người
Mà nghe theo vẹm là đời thua đau      
Bác đi bộ cũng  mau ra phết
Tôi chạy theo mà mệt phờ râu
Bác ơi, ta ghé vào đâu
Uống chung trà, kể  chuyện sầu quê hương

Trần Dân Tiên Tân Thời

_oOo_

ĐẢNG THUA CAY

(gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời, đáp bài Chuyện Sầu Quê Hương)

Vâng,  ta dừng bước,  vào đây!
Chiều nay gió lạnh, lòng day dứt buồn
Tôi nhớ quá, quê hương ngày Tết
Đôi quả dưa, vài nếp bánh chưng
Cay cay đôi miếng mứt gừng
Hạt sen ngòn ngọt, kẹo vừng thơm thơm
Bạn đến thăm, mâm cơm hầu tiếp
Bữa nhà nghèo, mà tiệc nhà sang
Sau màn chúc tụng râm ran
Tiếng cười câu nói cứ vang cả nhà
Trò truyện cứ như hoa, nở rộ
Rượu vài ly, mặt đỏ , mặt trời
Nhưng từ nương náu xứ người
Thì hương vị tết, bác ơi, không còn!
Dẫu khấm khá, ăn ngon, mặc đẹp
Nhưng bác ơi, vẫn kiếp không nhà
Thân  mình ở đậu người ta
Giàu sang đến mấy vẫn ra ở nhờ!
Nào có phải cõi bờ tiên tổ
Mà vênh vang, ngực vỗ, tên xưng
Như anh cán ngố trong bưng
Về thành anh ngỡ đã từng xuất dương
À, cái vụ Trần Truồng hở bác
Đảng nhà ta rầu nát trung ương
Tưởng  dùng cái mác Trần Truồng
Để mà gióng trống, khua chuông xứ người
Dân tị nạn, khắp nơi, đoàn kết
Đập một vồ, bác lết về bưng
Thua cay, đảng nhục qúa chừng
Đảng sai tuyên vận nói vung chích choè
Và  lũ vẹt, học, nghe, nhái lại
Cả  ngày  đêm lải nhải thế thôi
Nói nhiều, đô khẳm, bác ơi
Còn im  không nói, chết tươi với Hồ
Nên bác thấy những thơ cùng thẩn
Lũ cộng con ngớ ngẩn bày lên
Chúng càng đánh bóng họ tên
Tên nào bán nước ta đem thơ chào !
Vâng, bác mệt, ta vào ta nghỉ
Hăm bơ gơ, bác nghĩ làm saỏ
Món này, cán thích, ôi chao!
Cả đời theo  đảng, cán nào  được ăn
Nay lạy Mỹ vài năm đã có
Sữa cùng bơ trơn mỏ nhà Hồ
Cán to cán nhỏ nhi nhô
Làm cho  Hồ tặc  dưới mồ nổi ghen!

Tha Hương

_oOo_

10

ĐỒNG TÂM LẬT ĐỔ BẠO QUYỀN
(gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không
Hôm nay tuyết trắng mênh mông một trời
Mùa Đông ở xứ người buồn  qúa
Nên nhớ quê, nhớ lạ nhớ lùng
Quê mình vào buổi cuối đông
Chợ Xuân Nguyễn Huệ đào , hồng, hoàng mai
Ba ngày tết nhà ai cũng có
Giàu: mứt, trà, pháo đỏ, dưa xanh
Nghèo thì một đĩa dưa hành
Tiếng cười, câu  chúc tàn canh vẫn giòn
Nhưng từ buổi nước non đổi chủ
Thì Xuân về, xuân cứ buồn thêm
Đảng thì yến tiệc ngày đêm
Xênh xang xe áo chật nêm phố phường
Dân một số lề đường, bãi rác
Nhặt những gì còn bán được chăng
Để mà đổi lấy cái ăn
Sống trên nước mắt, dưới lằn roi đau
Còn một số nhà giàu mới nổi
Gian thương cùng nón cối mánh mung
Bình phong của  đảng anh hùng
Lật lường quỉ quyệt vô cùng, bác ơi
Lấy liềm búa đè người bác ạ
Dùng đô la đánh giá nhân tình
Dân  nghèo hơn, họ rẻ khinh
Cán giàu hơn, họ cúi mình dạ thưa
Họ  gian dối, gạt lừa, thủ đoạn
Miễn làm sao đãi sạn ra tiền
Nhẫn tâm, tàn ác, đảo điên
Đi đôi với vẹm mặc quyền múa may
Cán với đảng đêm ngày chỉ biết
Bóp cổ dân để xiết  ra tiền
Mặc tình dân nước ngửa nghiêng
Bạo tàn tham nhũng là nền cờ sao
Con cháu họ ào ào du học
Nhà băng ngoài họ dốc tiền vô
Nước ngoài họ tậu dinh cơ
Để phòng giây phút bỏ cờ, họ bay
Lớp tuổi trẻ ngày nay mới tội
Không niềm tin cho lối tương lai
Sinh ra trộm cắp, bạc bài
Xì ke, đĩ điếm. Vì aỉ Vì Hồ!
Bởi đảng muốn cõi bờ, dân tộc
Không bao giờ được ngóc đầu lên
Để mà dễ kẹp, dễ kềm
Để mà muôn thuở ăn  trên, ngồi đầu
Tôi nghe nói không lâu nữa sẽ
Cả ba miền già trẻ đứng lên
Đồng tâm lật đổ bạo quyền
Cho dân cho nước ba miền ấm no
Tôi chờ ngày ấy từng giờ!

Trần Dân Tiên Tân Thời

_oOo_

HÃY THỰC HIỆN BA ĐIỀU

(gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời,, đáp bài Đồng Tâm
Lật Đổ Bạo Quyền)

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Mấy hôm nay tuyết triền miên rụng đầy
Mới đầu năm đã thay đổi lạ
Mười độ âm, lạnh qúa, bác ơi!
Nhưng đâu bằng được cuộc đời
Xa quê, hăm mấy năm trời lạnh hơn
Lòng càng nhớ, càng thương quê cũ
Lại càng buồn, càng khổ than ơi
Nên ta, người hãy bảo  người
Thương quê, ta phải vì đời, đấu tranh
Mình phải tự thắng mình trước đã
Thì mới mong đánh rã cộng Hồ
Một : không với Cộng, bán mua
Không làm ăn, dẫu lợi to về mình
Đừng để tiền nó chinh phục được
Đừng vì tiền, bán nước, buôn dân
Vì tiền, bại lý, thương luân
Bán buôn với Cộng, hại thân thế mình
Tiền nếu qúy, chữ tình càng qúy
Kẻ không tình: vô sỉ vô luân
Người ta sống chỉ một lần
Tiền muôn cũng chẳng hoá thân sống đời
Hai: sẽ chẳng làm người phản bội
Về Việt Nam học thói ăn chơi
Người đi du lịch nước người
Mình "về du lịch" dưới trời quê hương!
Mang tiền bạc mua đường vui thú
Khi mọi người khốn khổ quanh ta
Lương tâm, đạo nghĩa đâu mà
Tìm vui kiểu ấy, hỏi là có nên?
Ba: hạn chế gởi tiền, gởi của
Cha mẹ cần, giúp đỡ đúng khi
Còn như anh, bác, cô, dì
Gởi tiền lấy tiếng, tuôn đi từng dòng
Giúp đỡ thế quả không ích lợi
Chỉ sinh ra một giới chây lười
Đem thân lệ thuộc vào người
Huênh hoang, tự đắc sống đời xa hoa
Chỉ cần giữ được ba điều ấy
Là đỉnh cao đủ thấy điên đầu
Bởi vì chúng lấy tiền đâu
Để nuôi tuyên vận, để giàu bản thân
Đỉnh càng có tiền cân, bạc nén
Thì dân càng uất nghẹn, đắng cay
Có tiền đảng sẽ thẳng tay
Sắm thêm xiềng xích cho dài, cho lâu
Đảng cần tiền nên cầu ngoại viện
Đánh thẳng vào nhược điểm: "tình thương"!
Hỏi ai xa cách quê hương
Mà không cảm lẽ thông thường: nhớ quể!
Nên chắt mót gởi về giúp đỡ
Kẻo bà con khổ sở kêu ca
Mỗi năm mấy tỉ đô la
Nhờ vào tiền ấy, đảng ta sống còn!
Giúp mà hại chính bà con
Hại dân, hại cả nước non, hại mình!
Chỉ nuôi kẻ ở Ba Đình!
Ai ơi, xin  nghĩ đến tình quê hương:
CÒN CỘNG SẢN, CÒN ĐAU THƯƠNG!

Tha Hương

_oOo_

11
ĐÓN XEM CHƯƠNG TRÌNH TI VI VIỆT
NGỮ VỪA  THÀNH LẬP TẠI NEW YORK

(gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không
Năm nay chúc bác tuổi Rồng, bình yên
Chẳng chúc chi lắm tiền, nhiều bạc
Chúc bút thần, như đạn, thơ bay
Lời thơ làm đảng đêm ngày
Giật mình lo sợ mai này đảng tiêu
Bởi bác nói những điều rất thật
Mà đảng ta lại rất muốn che
Trong thì tham nhũng, chia phe
Ngoài thì lấy tấm màn the quây tròn
Che kín thế, ai còn biết được
Nên tha hồ làm ngược, nói xuôi
Muốn giam, đảng cứ bắt thôi
Muốn tiền, đảng cướp của người, khó chi!
Còn con cháu đảng đi du học
Đứa thì đi nói dóc, tuyên tuyền
Làm loa ca tụng bạo quyền
Đứa mê tư bản, đứa nghiền xì ke
Đứa được lệnh chia phe, đâm thọc
Đứa học nghề làm tóc, làm nail
Đứa thì  tiến tới mục tiêu
Giăng câu, chài lưới "người iêu" nước ngoài
Nếu trúng mánh, lấy ai sẽ được
Ở lại luôn trên nước..."kẻ thù"
Mai ngày bảo lãnh thày bu
Ăn "đồ" đế quốc khoẻ ru cuộc đời
Nghĩ thật cũng buồn cười bác nhỉ
Xưa đảng ta chửi Mỹ tưng bừng
Ngày nay, fund Mỹ thơm lừng
Xó nhà vẫn chửi, nhưng lưng vẫn mềm! (1)
Đạo đức bọn búa liềm là thế
Tay lưỡi lê, tay để ăn mày
Người cho vừa mới trao tay
Lưỡi lê đảng đã lụi ngay lưng người!
Đảng là thế, trời ơi, theo đảng
Sẽ có ngày khốn nạn vô song
Vắt chanh, bỏ vỏ, thấy không?
Khôn hồn về với non sông kẻo mà
Bác và Đảng ra ma thì khốn
Cháu ngoan ơi, cháu trốn đường mô ?
May ra được nấm hoang mồ
Như bao người đã theo Hồ bấy nay
Còn việc truyền hình này, thưa bác
Ngay đêm nay, New York ra lò
Màn này, người Việt bao lo
Nửa giờ trước phút giao thừa, chiếu lên
Đài hăm lăm, (25) bác xem để biết
Chương trình kia tình tiết ra sao
Tin đồn thì vẫn xôn xao
Nhưng chưa biết rõ thế nào, thực, hư
Tháng Mười Một cũng từ gần đó
VBN lấp ló Hoài Trung ( Lê Hoài Trung)
Một tên cán bộ từ bưng
Đảng cho ra khỏi bìa rừng, sang đây
Để hoạt động dài tay cho đảng
Sát bên dân tị nạn  cờ hoa
Ăn mày, Trung lượm  đô la
Gởi về cho các cán cha làm giàu
Bác xem, đảng thế có ngầu  ?
Đảng "xiêu" đến vẹo phao câu bác Hồ!

Tha Hương

(1) Hiện nay, các trường mẫu giáo, lớp một, lớp hai ở Việt nam, trẻ con đi học về vẫn nghêu ngao hát những bài hát  căm thù  Mỹ ngụy tàn ác, khen ngợi đảng ta anh hùng, bách chiến bách thắng, đánh cho Mỹ cút ngụy nhào.. Chưa ai thấy trẻ hát bài đi ngửa tay xin tiền Mỹ cả. 

_oOo_

CẦU CƠ ĐẦU NĂM
(gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời, đáp bài
Đón Xem Chương Trình Ti Vi Việt Ngữ Vừa Thành Lập Tại New York)

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Giao thừa chắc bác ngồi xem chương trình
Đài 25 mới tinh, một mục
Nhưng không xem thì cũng vô minh
Nên tôi đoán bác tận tình
Chờ xem người Việt truyền hình cái chi
Rồi bác viết tạp ghi, bác nhé
Cho Tha Hương đọc ké, bác ơi
Hương tôi phục bác là người
Thấy sao nói vậy giữa đời điêu ngoa
À, thưa bác, đêm qua, gần sáng
Hương tôi và vài bạn cầu cơ
Thánh Trần về giữa tinh mơ
Dạy rằng nòi giống, cõi bờ đau thương
Nay thì sổ đoạn trường đã dứt
Đất nước ta đến lúc hồi sinh
Kìa xem, thế giới chuyển mình
Có ta trong trục vận trình đổi thay
Năm hai ngàn, ba tay đầu đảng
Đi theo Hồ, Các Mác, Lê Nin
Loạn rồi, đảng lại loạn thêm
Tranh nhau ngôi vị bạc tiền, giết nhau
Những mối thù từ lâu mọc rễ
Nay nổ ra chúng để cháy bùng
Giữa bầy cán đại, cán trung
Thế là các cán anh hùng nổi danh!
Trời ơi, cán khoe nanh, khoe mỏ
Đem búa, liềm cán đọ tài nhau
Thế là cán trước cán sau
Tự rơi vào cái huyệt sâu cán đào
Nơi hải ngoại cán cao, cán thấp
Thanh toán nhau đá giập bàng quang
Hoảng kinh, cán Hến Lê Bàng
Ôm đô la trốn trong hang...mò sò!
Bọn tuyên vận, trở cờ thua đậm
Tiếc công trình đá, đấm, đội bưng
Tỉnh ra mắt sáng chưa từng
Ớt kia sao cứ hơn gừng mà...cay!
Điều bí hiểm cơ bày, thánh chỉ
Không đạn bom mà sẽ tan tành
Việt nam, cộng đảng lưu manh
Sẽ đền tội trước dân lành bác ơi
Nghe cơ, cảm tạ đất trời
Ngày nào đảng rã thì đời mới yên

Tha Hương

_oOo_

12
KHÔN NGOAN ĐÁ ĐÁP NGƯỜI NGOÀI
(gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không
Ra nghe tụi vẹm nói ngông, nói cuồng
Những thủ đoạn của phường ma giáo
Là dùng lời nhân đạo rỉ tai:
"Khôn ngoan đá đáp người ngoài
"Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau!"
Đấy, câu nói mào đầu của Đảng
Để những ai bài bác đảng ta
Hoả  mù, đảng vội phóng ra
Dán ngay nhãn hiệu  gọi là KHÔNG TIM!
KHÔNG TÌNH NGHĨA ANH EM DÂN TỘC
KHÔNG YÊU THƯƠNG NÒI GIỐNG.  Bác xem:
Ngọt lừ, đảng gọi "Anh, Em"
Chỉ vì bác đảng khát thèm  đô la
Nào khúc ruột ở xa ngàn dặm
Nào mẹ hiền  mong lắm, đàn con
Con về xây dựng nước non
Để cho mẹ được béo  tròn vì đô !
Đảng cần chi tiền đồ đất nước
Mà chỉ cần ăn trước, ngồi trên
Nhớ xưa, chuyện cũ còn nguyên
Bảy Lăm, ai kẻ gây nên oán thù?
Anh em rứa, sao tù cải tạo ?
Một mẹ ư ? sao giáo đảng đâm ?
Và bao nhiêu cú  đòn ngầm
Người dân chỉ biết  khóc thầm mà thôi
Đảng cần đất, đuổi người, thu đất
Đảng cần tiền, dựng luật, cướp không!
Phần tư thế kỷ chuyên hồng
Bao nhiêu máu, lệ chất chồng vì ai???
"Khôn ngoan đá đáp người ngoài
"Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau !"
Đảng dùng câu ca dao nhân  nghĩa
Nhưng việc làm vô kể bất lương
Vì ai dân bỏ quê hương
Trốn  đi, dù biết đại dương sóng vùi ?
Ai gian  ác nói lời phỉnh dụ
Xô loài người chết rũ vực sâu ?
Ai tham nhũng, ai  sang giàu
Ai ngồi chễm chệ trên đầu muôn dân?
Nhìn đất nước thật gần để thấy
Rằng non sông nát bấy như tương
Bên ngoài, cái vỏ nõn nường
Bên trong, bác, đảng, trung ương, thúi rình !
Mượn lời nói nghĩa tình, làm bậy
Tấm bình phong, che bẫy bất nhân
Ai mê, xin hãy tỉnh dần
Đừng nghe lời Cộng, sa chân , khốn đời

Trần Dân Tiên Tân Thời

_oOo_

GÀ CÙNG MỘT MẸ

(gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời, đáp bài
"Khôn Ngoan Đá Đáp Người Ngoài")

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Để tôi tiếp bác nói thêm một bài
"Khôn  ngoan đá đáp người ngoài
"Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau"
Đảng nói thế, nhưng đâu phải thế
Kià, bác xem, bao kẻ thăm quê
Tưởng rằng tình nghĩa tê mê
Ai ngờ, thưa  bác, lại về nhà lao!
Nguyên nhân ấy có bao giờ lạ
Chỉ vì kiều,  thật  qúa ngây thơ
Một là kiều đã nằm mơ
Tưởng rằng  bác, đảng bây giờ ...đổi thay!
Nghe phỉnh dụ, tin ngay là thật
Gom dollars lật đật về thăm
Hai, quên khốn khổ tối tăm
Quên ngày đôn đáo âm thầm vượt biên
Quên đau khổ triền miên dân tộc
Nên nhởn nhơ áo gấm kiều về
Ba là  bác vuốt, đảng ve
Sau màn  ve vuốt, kiều mê, bởi vì
Kiều đâu có thấy chi những chuyện
Đảng tráo trâng, lão luyện hại kiều
Hôm nay áo  gấm khăn thêu
Ngày mai hồn lạc, phách xiêu hầu toà
Đã có lắm  chàng GÀ về nước 
Đem đô la  xin được đầu tư
Gà mua  đất, tậu dinh cư
Đô  xanh giao trước, chứng từ nhận sau
Đảng "hồ hởi" thêm giàu từng đứa
GÀ  hân hoan  "đất hứa"  về ta
Còn đang nào  MẸ,  nào...GÀ
Nhà...tù đảng bỗng mở ra...xin mời
GÀ oan ức, la trời quang quác
La, kiều la, đảng bác nào nghe
Ăn no, gà Đảng ngủ phè
Gà kiều nằm khám im re, hận  đời
Muốn được sống lấy người, bỏ của
Chạy khỏi vùng  "đất hứa" tìm yên
Thế là kiều hết sạch tiền
Thế là bác  đảng mua tiên, nhờ  kiều
Gà đảng sung sướng ăn tiêu
Mỉa mai "thương"  lũ gà kiều ngu ngơ
Gà cùng một mẹ, sướng chưa ?

Tha Hương

_oOo_

13
ĐẢNG RA QUÂN

(tin David Thomas triển lãm 40 bư’c tranh Họ Hồ tại Oakland, CẠ
Gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không
Ra xem gã Vịt nằm vùng múa may
Đảng năm ngoái thua cay một vố
Vụ Trần Truồng, bác nhớ hay không
Ván tuồng Trường học chưa thông
Ngu đần, đạo diễn treo phông, kéo màn
Làm bác bị cả làng xúm lại
Treo tòng teng, bác đái trong quần
Thua đau, đảng đã rút   quân
Rút thêm kinh nghiệm trốn gần một năm
Nay cho "Bác" ăn nằm với Mỹ
Mượn trôn tên họa sĩ chui ra
Xưa luồn trôn Chệt, trôn Nga
Nay luồn trôn Mỹ đến là hoan nghênh
Bác cháu bọn bất nhân nhà Vẹm
Biết quốc dân, thể diện là gì
Bốn mươi hình dã nhân kia
Có trưng đâu nữa cũng thì dã nhân
Cũng bản mặt cái quân bán nươ’c
Cũng thua đau chứ được gì đâu
Ai không biết lão Hồ râu
Tội đồ dân tộc, điếm đầu tanh hôi
Rồi chúng sẽ đi đời cả lũ
Lưới trời nào dung thứ bất nhân
Đảng hay, đảng cứ ra quân
Sợ rồi đảng chẳng còn quần mà che !

Tha Hương

_oOo_

CÁI ĐỈNH U MÊ
(gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời, đáp bài Đảng Ra Quân)

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Xin mời bác bước qua thềm, vào chơi
Chuyện Oakland buồn cười  hả Bác
Có gì đâu, gỡ gạc, làm trò
Trần Truồng kia đã thua to
Vịt  này rồi cũng co giò thua thôi
Ấy, bác nó nhất ngôi trong nước
Còn luồn trôn để được đi ra
Không màng thể diện quốc gia
Không e tiếng nhục đồn xa đồn gần
Chúng  gục mặt ăn fund của Mỹ
Đạo đức này quá thể là cao
Trong khi miệng  vẫn ồn ào
“Đánh cho Mỹ cút, ngụy nhào” mới dzui
Càng nghe nói, càng thời kinh tởm
Nhưng  đảng ta lại tưởng người khen!
Thật đồ chai mặt đã  quen
Người ta xua đuổi vẫn chen nhẩy vào
Đã không biết thế nào là nhục
Thì đảng ta rõ thực đại tài
Thế gian nào có mấy ai
Bất nhân như đảng, vô loài như Cung
Giống thú đến đường cùng, nó thế
Buị đâm quàng, bất kể là đâu
Thuê tên Mỹ rộng phao câu
Đảng ta cho bác chui đầu, giương oai
Sách Trần Truồng học hoài không thuộc
Muốn học thêm?  Cũng được, dễ mà!
Cộng con, cộng mẹ cộng cha
Cộng chú, cộng bác, cộng bà, cộng ông
Cả nòi cộng rồi không đường thoát
Với đám dân tị nạn này đâu
Khôn thì trốn ở phao câu
Dại thì cứ ló cái đầu hồ  ra
Bốn mươi tấm khỉ gìa, tranh bác
Nét vẽ nào cũng ác, cũng gian
Mắt nhìn xéo, lệch, bạo tàn
Bộ râu cá chốt, cái hàm Minh Khai
Bản mặt  ấy ai ai cũng tởm
Cũng tránh xa vì gớm, vì ghê
Thương cho cái đỉnh u mê
Nó đem bác nó làm hề, bất nhân
Ra quân, đảng sẽ mất quần!

Tha Hương

_oOo_

14
ĐẤT NƯỚC CHUYỂN MÌNH
(gửi bác Tha Hương)

Bác Tha Hương có nhà không
Nghe tin tên Phạm Văn Đồng chết chưa ?
Lời sấm ký từ xưa bác ạ
Ngẫm mà xem, thật đã ứng rồi
Hồ khô, Đồng cạn bác ơi
Thì liềm với búa đến hồi tiêu tan
Sẽ tự diệt, tự tàn đấy bác
Bởi gian tham độc ác qúa chừng
Nay, cho tuyên vận tưng bừng:
Hận thù xóa bỏ để chung xây đời
Rằng già lão không nơi nương tựa
Rằng trẻ thơ không chỗ học hành
Thương binh chẳng được no lành
Sau khi hiến nửa đời mình cho quê
Rằng hải ngoại kíp về xây dựng
Nước Việt nam cho vững, cho bền
Cứ hoài thù hận không nên
Bắt tay hoà hợp, để quên hận thù!
Nhìn dân nước bây giờ nghèo đói
Rằng sao  không động mối thương tâm ?
Hãy là những Mạnh Thường Quân
Mở lòng nhân đạo cứu dân nước mình!...
Chúng ma giáo dùng tình dân tộc
Dùng  tình thương nòi giống của ta
Để mà bòn hút đô la
Nuôi cho vững cái gọi là ĐỈNH CAO
Chúng miệng lưỡi ngọt ngào đường mật
Phỉnh dụ người lòng thật, dạ ngay
Nếu như chúng tốt, chúng hay
Người dân đã chẳng hôm nay đói nghèo !
Hồ kia xác đã khô queo
Đồng nay cũng cạn, ứng điều sấm kinh
Bác ơi, đất nước chuyển mình !

Trần Dân Tiên Tân Thời

_oOo_

XOÁ  BỎ HẬN THÙ

(Gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời đáp bài “Đâ’t Nươ’c Chuyển Mình” )

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Vừa nghe bác gọi, tôi liền thưa đây
Vâng, bác nói điều nầy rất đúng
Đảng cần tiền xây vững ngôi cao
Nên cho phát động phong trào
Dùng tình thương để thu vào đô la
Thù hận cũ nên là xóa bỏ
Để chung lo khốn khó người dân
Cụ già cần có cơm ăn
Trẻ thơ cần được học hành luyện trau
Cần bịnh viện khi đau, lúc ốm
Bão lụt kia cần sớm dựng nhà
Góp tiền, ta giúp dân ta
Thương nhau, hỡi khúc ruột xa nghìn trùng!
Nghe qua, thấy vô cùng chí lý
Nhưng nhìn vào, nhìn kỹ mà coi
Chỉ là lừa gạt mà thôi
Mục tiêu móc túi những người ngây thơ
Bởi sự thật, hiện giờ, đất nước
Đảng là người ăn trước, ngồi trên
Đất đai, chén gạo, đồng tiền
Đảng ta cướp sạch, giàu riêng cho mình
Bởi sự thật, hiện tình đất nước
Đám trẻ thơ vẫn được trau rèn
Mỹ ngụy tàn ác vô biên
Ăn tươi nuốt sống dân hiền khi xưa
Đảng ta thắng, chúng thua, chúng chạy
Bỏ lại sau đầy dẫy tàn dư
Theo chân đế quốc ăn bơ
Tập đoàn phản động nhuốc nhơ, kẻ thù!
Hãy báo cáo nếu như phát hiện
Cảnh giác cao, nhận điện, đề phòng...
Đảng nhồi, đảng nặn...ghê không
Hỏi rằng xóa bỏ thù thâm chỗ nào ???
Tất cả cái phong trào "nhân nghĩa"
Mục đích là móc "địa" mà thôi
Đảng viên ba triệu cần nuôi
Đỉnh cao cần có chỗ ngồi thiên thu
Và dân cứ ngục tù dài kiếp
Bởi sống còn, đảng tiếp hại dân
Ai ơi, dùng trí định, phân
Kẻo không chính tấm lòng nhân hại người !
Chớ nghe chót lưỡi đầu môi
Bịp dân nửa thế kỷ Rồi, hỡi ai!

Tha Hương

_oOo_

 15
LÒNG NHÂN ĐẠO
(gửi bác Tha Hương nhân chiến dịch "Tình Thương Đô La" của
CSVN)

Bác Tha Hương có nhà không
Có nghe tuyên vận chổng mông kêu trời ???
Rằng  dân nghèo đói kiều ơi
Giúp người kiều ạ rồi trời giúp ta
Bác ơi, khi mới nghe qua
Hỏi ai không thấy rất  là đúng thôi
Nhưng kìa,  sao lại đem trời
Để mà móc túi những người ngây thơ ?
Vô thần thì có bao giờ
Có Trời ? Đảng chỉ giỏi lừa gần, xa !
Xưa, ba trăm triệu đô la
Mỗi năm "đế quốc" giúp ta, thêm vào
Để vừa xây đắp chiến hào
Đề phòng giặc cộng tràn vào tấn công
(Tứ bề Nam, Bắc, Tây, Đông
Nơi nào phá được, Cộng không hề từ
Đốt nhà, khủng bố, đắp mô
Đặt mìn, pháo kích cầu, kho, tiền đồn)
Vừa lo cuộc sống nông thôn
Đất hoang thành những ruộng vườn bao la
Vừa lo khắp nước dân ta
Từ làng đến tỉnh  nhà nhà có cơm
Ốm đau thì có nhà thương
Học hành mọi tuổi có trường luyện trau
Người nghèo sống cạnh người giàu
Chia công, xẻ việc, giúp nhau xây đời
Người già, dưỡng lão có nơi
Trẻ em có viện mồ côi, nếu cần
Không là tiên giữa cõi trần
Nhưng dân có cái dân cần : "TỰ DO "
Ngày nay chế độ Bác Hồ
Mỗi năm hơn một tỷ đô tuôn về
Ba, bốn triệu tấn gạo  kia (1)
Hai trăm một tấn, thu về ngon ơ
Ba trăm triệu thùng dầu thô (2)
Hải sản, lâm sản, những đồ bán ra (3)
Ấy là chưa kể đô la
Của Liên Hiệp Quốc người ta đổ vào
Khách du tấp nập, ôi chao....
Tiền đi đâu hết? Nước sao lại nghèo ?
Phục viên, cán bộ đói meo
Người già, con nít cũng  teo dạ dày
Căn bản đời sống hôm nay
Cái gì cũng thiếu, cứ  dài tay xin
Cho bày tuyên vận nổi, chìm
Lạy "thằng phản động" để tìm đô la
Rằng ta phải giúp dân ta
Hầu bao mở rộng mới là yêu thương
Vì tương lai, trẻ cần trường
Người đau cần có nhà thương dưỡng bồi
Trại cùi và viện mồ côi
Cần...lòng nhân đạo của người....Quốc Gia !?
Thế thì ....BÁC ĐẢNG  ĐÂU TA ?
VÀ BAO NHIÊU TỶ ĐÔ LA  CHỖ NÀO ???
Đỉnh Cao, sung sướng... trên cao
Còn dân đói khổ đảng giao... cho người !
Mở lòng nhân đạo kiều ơi
Nuôi cho đảng mạnh kẻo thôi đảng buồn !

Trần Dân tiên Tân Thời

( 1-2-3) Theo báo cáo của Trung ương đảng CS VN, thì VN là nước
có số gạo xuất cảng đứng hàng thứ hai trên thế giới, sau
Thái Lan. Năm 1999, tổng số gạo xuất cảng hơn 3 triệu tấn và
mỗi ngày một triệu thùng dầu thô lấy lên từ mỏ. Chỉ tiêu
của đảng đặt ra trong năm 2000 là VN sẽ xuất cảng 4 triệu tấn
gạo ngon song song với các mặt hàng hải sản, lâm sản và thủ
công. (tin trên báo)

_oOo_

NHẮN KIỀU
(gởi bác Trần Dân Tiên Tân Thời, đáp bài Lòng Nhân Đạo)

Tha Hương chào bác Dân Tiên
Đỉnh cao nay chỉ cần tiền bác ơi
Hăm lăm năm đã qua rồi
Nhìn về quê mẹ thấy đời càng thương
Trẻ thơ nếu được đến trường
Vỡ lòng, đảng dạy những chương hận thù
Quê hương đảng chỉ trùng tu
Hotel cho khách, nhà tù cho dân
Còn cán bộ mọi giai tầng
Lầu son, gác tía, vàng cân, ngọc ngà
Cao lâu, tửu điếm, đô la
Gái non, bồ nhí ui da, ngợp trời !
Nhà băng Thụy Sĩ bác ơi
An toàn, kín đáo là nơi giấu tiền
Bác xem, hai triệu đảng viên
Một năm vài tỷ, thêm phiền, thấm đâu!
Thương... dân thiếu trước, hụt sau
Đảng sai tuyên vận đi câu Việt Kiều
Gía gương đây,  hỡi nhiễu điều
Phủ lên cho đẹp mỹ miều giá gương !
Dân là khúc ruột, ta thương
Nước là tổ quốc, tìm đường ta xây
Đảng ta béo tốt  no đầy
Để dân để nước héo gầy, kiều lo !
Một mai kiều lập công to
Thế nào đảng cũng tặng cho cái ...bằng
Còn kiều lỡ miệng nói nhăng
Đảng cho kiều được vào nằm nhà lao !
Kiều xem có đúng không nào ?
Tấm gương tầy liếp đã cao mấy từng !

Tha Hương

_oOo_

No comments:

Post a Comment